Xem thêm

Sông quê trong ký ức của lũ trẻ miền Tây

MAI THỊ NHUNG
Nhớ con sông cây cầu bến nước trước nhà Đối với người miền Tây, con sông quê là hình ảnh thân thương gắn liền với tuổi thơ, luôn khiến ta nhớ mãi. Khi đến miền...

Nhớ con sông cây cầu bến nước trước nhà

Đối với người miền Tây, con sông quê là hình ảnh thân thương gắn liền với tuổi thơ, luôn khiến ta nhớ mãi. Khi đến miền Tây, ta không thể không bắt gặp cảnh cây cầu bến nước trước ngôi nhà. Cái bến nước nhỏ xinh xắn luôn có sẵn để phục vụ mọi hoạt động trong gia đình, từ giặt giũ, rửa chén đến tắm sông cho lũ trẻ trong làng.

Con sông bên nước trước nhà luôn có chiếc xuồng ba lá đậu sẵn, chờ đợi những đứa trẻ nhảy xuống và bơi thỏa thích, hái bông súng, cà na lung linh.

Bến sông quê miền Tây trước nhà luôn có chiếc xuồng ba lá đậu sẵn.

Hình ảnh của những con sông quê miền Tây đã đọng sâu trong tình cảm của người dân đồng bằng, dù họ đi đến bất cứ nơi đâu. Và tôi đã từng được trải nghiệm những kỷ niệm ngọt ngào đó. Gió nhẹ nhàng lướt qua rừng dừa nước, nắng chiếu qua kẽ lá như dệt gấm trên bề mặt nước sông.

Tiếng bìm bịp vang vọng trên con nước lớn. Trên cánh đồng xa, khi chiều tà về, những đám mây tím lấp lánh một góc trời. Nhìn về rừng tràm, rặng dừa nước ven sông, tôi như đang mơ màng trong những suy tưởng và nhận ra rằng sông chảy lững lờ đã tạo nên bản sắc rất riêng biệt cho đồng bằng Nam Bộ.

Con sông quê trở thành bản sắc riêng của vùng đồng bằng Nam Bộ

Sông quê và nhà lá - những kỷ niệm mãi sống trong lòng người miền Tây

Hình ảnh những mái nhà lá đơn sơ che nắng, che mưa là những kỷ niệm quen thuộc trong tâm trí của rất nhiều người miền Tây khi nhìn lại thời thơ ấu.

Tôi có một bà cụ ở quê, nay đã qua 75 tuổi, nhà có một rặng dừa nước ven sông từ lâu đời mà ông cha để lại. Đầu năm nay, người con trai từ thành phố về đã phá bỏ căn nhà lá cũ, xây cho bà một căn nhà tường kiên cố, với mái tôn lạnh đẹp và bền vững.

Chàng trai nói với mẹ: "Dám lá không còn vai trò gì nữa, đành phải đốn bỏ để mọi người thấy ngôi nhà mới...". Bà không nói gì, nhưng cô Út vẫn xây một căn nhà lá nhỏ trên sông và thường xuyên tới đó. Khi ai đó hỏi, bà chỉ đơn giản nói: "Quen rồi, ở nhà lá bên bờ sông mới mát mẻ".

Tôi hiểu vì sao những người tiền bối xung quanh luôn nhung nhớ những kỷ niệm đẹp ngọt ngào của một thời đã qua, nhưng vẫn in sâu trong trái tim. Bởi vì ông cha tôi cũng đã kể cho tôi nghe về những kỷ niệm đáng nhớ đó.

Hoài niệm nhà lá sông quê

Phan Thùy Linh

1