Tiếp cận với vẻ đẹp thơ mộng của hồ Inle đã trở thành một điểm nhấn khi du lịch tự túc tại Myanmar. Đến Inle từ Bagan, bạn có thể dễ dàng di chuyển bằng xe bus với giá khoảng 10.000 hoặc 11.000 kyat. Mỗi ngày chỉ có 2 chuyến: một vào lúc 7h30 sáng và một vào lúc 6h chiều. Tuy nhiên, không biết vì lý do gì, giá vé ở bến xe và ở khách sạn lại không khác nhau nên tôi đã mua vé tại khách sạn ngay từ đầu để thuận tiện hơn, và có xe bus đón tôi tại khách sạn. Chuyến đi kéo dài khoảng 10 tiếng vì đường đi không mấy trơn tru.
Khám phá Inle - Một trải nghiệm độc đáo
Thông thường, du khách thường chọn một thị trấn gần Inle như Kalaw để nghỉ qua đêm và tiến hành chuyến trek 3 ngày 2 đêm đến Inle. Tuy nhiên, tôi nghe nói cảnh vật ở đây không đẹp lắm, thậm chí còn đẹp hơn quê tôi, nên tôi đã không quyết định tham gia chuyến trek này. Trước khi đến Inle, tôi đã tìm hiểu và được một đơn vị du lịch có tiếng gọi là A1 đề nghị giá 50$ cho chuyến trek 3 ngày với 7-8 người. Giá càng cao hơn nếu số người tham gia ít hơn, chẳng hạn như 100$ nếu bạn muốn đi một mình.
Trên đường đến Inle Lake
Sau khi tới bến xe Inle, bạn sẽ thấy có nhân viên chính phủ trên xe đang bán vé cho du khách nước ngoài. Đây là vé để vào khu vực hồ Inle với giá là 10.000 kyat hoặc 10$. Đừng quên mua vé này, nếu không bạn sẽ không được xuống xe. Tuy nhiên, khi vào khu vực hồ, tôi không thấy ai kiểm tra vé cả.
Để di chuyển từ bến xe đến khách sạn, tôi thấy có dàn xe lam trung chuyển đang chờ đón khách. Giá cước chỉ khoảng 1000 kyat, và nếu bạn ở khách sạn nói với tài xế là hết phòng, họ sẽ đưa bạn đến một nơi khác mà không tính thêm phí. Tôi đã chọn ở khách sạn Remember Inn, nơi sạch sẽ và thân thiện với giá 15$ cho một phòng đơn và 20$ cho một phòng đôi với phòng tắm riêng. Tôi đã share phòng với một bạn người Nhật đi cùng xe bus.
Khám phá hồ Inle trên thuyền
Khi đến khách sạn, tôi nhờ khách sạn tiếp lịch với người chia sẻ chuyến thuyền và liên hệ với người lái đò để thuận tiện. Tuy nhiên, nếu tự mình liên hệ, giá thường cao hơn so với liên hệ qua khách sạn: 18.000 kyat so với 15.000 kyat. Tôi đã quyết định chia tiền mỗi người để giá cả hợp lý. Trên chuyến thuyền, tôi được ngắm nhìn cảnh đẹp và dạo quanh khu dân cư. Người lái đò còn dắt tôi thăm những nơi làm trang sức, thuốc lá và dệt lụa... Nhưng sản phẩm ở đây có giá cao hơn nhiều so với bên ngoài. Một điểm đặc biệt là việc xem người phụ nữ chân dài dệt lụa, nhưng tôi chỉ từ chối việc đưa tiền thưởng bởi mục đích của tôi chỉ đơn giản là chụp hình cùng họ. Chuyến thuyền quanh hồ Inle vui vẻ và tôi có thể ngắm cảnh tuy một chút du khách hóa.
Hình ảnh tuyệt đẹp của hồ Inle
Chuyến thuyền của tôi diễn ra vào một ngày thứ 2, ngày nghỉ của người dân Miến, nên nhiều quầy hàng đóng cửa và chợ nổi không hoạt động. Điều này có chút đáng tiếc.
Khám phá thị trấn trên hồ Inle
Khi thăm chợ, tôi đã bắt gặp một nét quen thuộc giống như chợ ở thành phố khi còn nhỏ. Tôi nhìn thấy chiếc cân kì quá!
Tại làng nghề dệt lụa, một chiếc khăn vải bố đơn giản cũng có giá lên tới 60 đô la!
Việc làm thuốc lá cũng khá thú vị, nhưng giá cả rất cao. Một hộp nhựa chứa mười điếu thuốc lá tại cửa hàng ngoài chợ có giá 200 kyat, trong khi ở đây, bạn phải trả 6000-8000 kyat cho mười điếu.
Kết thúc một ngày thú vị
Trong bữa trưa, tôi ăn cùng với ba bạn người Nhật Bản chia sẻ chuyến thuyền cùng tôi. Chúng tôi đã có một số duyên phận đặc biệt. Tôi đã ngồi cùng một người đàn ông mặc áo đen trên chuyến bay tới Mandalay, và ở cùng một khách sạn với một người đàn ông mặc áo trắng ở Bagan. Buổi sáng thì tôi đi từ Bagan tới Inle Lake cùng xe bus với hai người bạn này, và tình cờ gặp một nhóm trẻ người Nhật ở khách sạn ở Bagan nên tôi đã đi ăn tối với họ gần khách sạn.
Sau đó, tôi có thời gian tự do khám phá chợ thị trấn. Thật tuyệt vời khi nghe bài hát "Gangnam Style" đổ nhiều người hâm mộ ở đây. Đã trở thành một thói quen khi đi bất cứ đâu thì cứ nghe thấy bài hát này!
Trên đường trở về, tôi đề nghị dừng thăm một ngôi làng của người phụ nữ có chiều cao vượt trội. Tuy nhiên, khi tới đó, tôi bất ngờ khi thấy chỉ là một cửa hàng đồ lưu niệm với một người phụ nữ ngồi dệt vải. Thật đáng tiếc!
Những chiếc vòng nhìn dễ thương như vậy nhưng thực tế lại rất nặng!
Một điểm đặc biệt khác là việc tham quan tu viện với tiết mục xiếc mèo. Tuy nhiên, hiện nay, họ đã dừng biểu diễn. Cảnh trên hồ Inle khi ngồi trên thuyền và ngắm cảnh thật sự rất tuyệt vời. Một cảm giác bình yên tràn đầy trong lòng.
Bài viết này thuộc chuyến đi hai tháng xuyên suốt Đông Nam Á của tôi.